Trong một tờ báo nọ tôi đọc được những dòng ký sự của một tác giả như sau:
“Lúc nhỏ cha mẹ tôi dẫn cả nhà đi chơi biển vào một kỳ nghỉ hè nọ. Dù còn rất nhỏ nhưng đây là lần đầu đi biển và được tắm biển nên tôi nhớ rất rõ.
Tôi nhớ lần đầu tiên được ngụp lặn trong những làn nước, những đợt sóng theo nhau xô vào bờ làm tôi té lên té xuống. Có những lúc tôi bị sặc nước ho sặc sụa, tôi nhổ ra khỏi miệng nước biển mặn chát còn mắt thì cay xè. Mặt biển trông thật đẹp, trời trong xanh, nước xanh biếc, nhưng bên dưới vẻ đẹp đó là một sức mạnh không gì có thể ngăn được, và nhiều lần sức mạnh đó làm tôi té ngã.
Lần thử sức thứ hai, tôi hít một hơi thật sâu khi từ từ bước xuống biển. Tôi tự tin cho rằng chuyện té ngã sẽ không xảy ra nữa bởi vì bây giờ tôi đã biết cẩn thận hơn. Giống như nhiều đứa trẻ khác, tôi tin rằng mình sẽ không bị đánh bại và tự nhủ rằng những đợt sóng biển không bao giờ làm tôi té ngã. Tôi bước từng bước, lấy hết can đảm bước thêm vài bước cho đến khi nước gần ngập qua vai. Thế rồi, một đợt sóng lớn xuất hiện, nó tràn tới và phủ qua đầu tôi.
Tôi không nhớ chuyện gì đã xảy ra từ sau đợt sóng thứ hai đó, mặt trời dường như biến mất và mọi thứ trở nên tối tăm. Ngay lúc đó tôi cảm thấy bàn tay của cha tôi nhấc bổng tôi lên khỏi nước. Đầu tiên, ông kiểm tra xem tôi có làm sao không? Ông lau nước mắt cho tôi, cười lớn và nói: “Thế nào, chúng ta cùng thử một lần nữa chứ? Tôi ngần ngại không dám xuống biển lần nữa, nhưng đôi tay rắn chắc của cha tôi ôm choàng người tôi, bảo vệ tôi, tôi có đủ sự tự tin cần thiết. Thế là tôi gật đầu đồng ý.
Từng bước chúng tôi bước xuống nước, những đợt sóng chào đón tôi. Đầu tiên là những đợt sóng nhỏ, sau đó là những đợt sóng lớn lần, rồi lớn dần hơn, nhưng cha tôi không lùi bước. Dường như cha tôi biết rõ nhịp điệu của những đợt sóng và ông nhảy lên rất đúng lúc. Mỗi lần chúng tôi vượt qua thành công một đợt sóng, tôi kêu lên vui sướng. Sau đó, tôi nhận thấy mình ra rất sâu, bấy giờ nước phủ ngang ngực cha tôi. Cha mĩm cười nhìn tôi và nói: “Con muốn chúng ta quay lại bờ hay tiếp tục ra chỗ sâu hơn? Tùy con quyết định đấy.”
Khi nhìn lại, tôi có thể nhìn thấy mẹ tôi đang đứng từ đàng xa vẫy tay với chúng tôi. Tôi ôm lấy cha và nói: “Ra xa nữa đi cha.” Và thế là cha tôi nhấc tôi đặt trên vai ông và đi ra xa hơn, xa hơn nữa. Sáng hôm đó, bất kể những đợt sóng có cố chộp lấy chúng tôi thể nào, cha tôi không lần nào để tôi xuống, mà cứ giữ tôi trên vai ông, tránh xa khỏi nguy hiểm. Hôm đó tôi không còn sợ hãi trước biển cả nữa. Cho đến hôm nay, mỗi lần tôi có cơ hội đi biển, tôi thích càng lúc càng lội ra chỗ sâu và nhớ lại thể nào cha tôi đã bồng ẵm tôi vượt qua những cơn sóng dập dồi ngày nào."
Ê sai 43:2-3 “Khi ngươi vượt qua các dòng nước, Ta sẽ ở cùng; khi ngươi lội qua sông, sẽ chẳng che lấp. Khi ngươi bước qua lửa, sẽ chẳng bị cháy, ngọn lửa chẳng đốt ngươi. Vì Ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, Ðấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, Cứu Chúa ngươi.”
Hội Thánh Baptist Công Bình 380/383 Phạm văn Hai P.5 Q. TB. TPHCM (ĐT: 38454061) Giờ nhóm CN: Sáng 8 giờ Chiều 6 giờ 30. Quản nhiệm Hội Thánh MS. Nguyễn Quốc Thịnh. ĐT: 38454061. Chủ nhiệm Mục vụ: MS. Nguyễn Quốc Dũng. ĐTDĐ 0938615997
“Vì vậy, Ngài phán rằng sẽ diệt chúng nó đi; Nhưng Môi-se, là kẻ Ngài chọn, đứng nơi triệt hạ trước mặt Ngài, đặng can gián cơn giận Ngài, e Ngài hủy diệt họ chăng.”. Thi Thiên 106: 23.