Tâm thần là gì?

 TÌM HIỂU:

 

 TÂM THẦN LÀ GÌ?

 

            Có thể nói vắn tắt rằng đó là phần thiêng liêng của loài người, bởi tâm thần mà người ta nhận biết Đức Chúa Trời. Đó là phần thiêng liêng rất cao trọng trong ta, biết thật có cõi thiêng liêng và thông công với Đức Chúa Trời, chớ chẳng phải là phần thông biết, tâm trí hoặc lòng ưa tốt đẹp hay là cảm giác của ta.

 

     1. Tâm thần là phần biết Đức Chúa Trời, có tư tưởng trực tiếp sự thực hữu của Ngài, luôn luôn không dứt, có thể giao thông với Đức Chúa Trời, nghe tiếng Ngài, ngắm xem vinh hiển Ngài, tự nhiên cảm biết lúc Ngài thăm viếng, tin quyết ý Ngài, hiểu biết ưa thích tài đức và bổn tánh Ngài, cũng có thể lấy tâm thần hầu chuyện Ngài bởi cách cầu nguyện, ngợi khen và thông công thiêng liêng. Tâm thần cũng tư tưởng về mọi điều thuộc các thần dữ, nhận biết kẻ nghịch xâm phạm cũng như biết tiếng ngọt ngào của Đấng chăn chiên.

 

     2. Tâm thần là phần biết phân biệt lành dữ, ưa điều thiện, hay suy xét và chọn lựa điều chi hợp với sự công bình của Đức Chúa Trời. Đó là phần đạo đức của loài người, là nơi lương tâm phán bảo và cai trị, là nơi công bình, trong sạch, thánh khiết, của Đức Chúa Trời ngự, là phần giống như Đức Chúa Trời, là người mới dựng nên bởi Chúa bằng sự công bình, thánh khiết thật, theo như hình ảnh Ngài. Mọi người phải cảm biết trong mình có một phần như vậy, và phải nhận phần ấy rất khác với tài trí, cảm tình trong lòng mình.

 

    3. Tâm thần là phần hay lựa chọn, mưu toan, và nhứt định, bởi vậy giải quyết được cả vấn đề thuộc về việc làm và sự vâng phục của ta. Tóm lại đó là nơi ý muốn ngự, tức là sức mạnh rất hay thúc giục loài người, là một đặc quyền gần như của Đức Chúa Trời mà Ngài cho con cái cùng hưởng. Ý muốn là bánh lái của đời sống con người, tài đức, số phận đều ra từ đó. Ý muốn là một quyền rất mạnh mẽ, nên cần phải biệt riêng ra thánh! Vâng phục hay bội nghịch là tuỳ theo ý muốn được nên thánh hay không? Bởi thấy ý muốn tốt lành, sự lựa chọn không dời đổi, và con mắt sáng suốt công bình, nên Đức Chúa Trời có thể nhận biết một tấm lòng thật thà trong sạch.

 

    4. Tâm thần là phần hay nhờ cậy. Ấy tức là một đặc tánh và một sự rèn tập. Con cái Đức Chúa Trời có tánh chất nầy nên thường xuyên ngắm xem mặt trần của Cha, an nghỉ trên ngực Ngài, chẳng chút sợ sệt, hồ nghi, đặt tay vào tay Chúa mà dâng mình cho Chúa một cách đơn sơ giống như con trẻ.         

 

   5. Tâm thần là phần hay kính mến Đức Chúa Trời. Ấy không phải là tình yêu thương của loài người do cảm tính mà có, tình yêu thuộc về tư dục của phần hồn, có thể mở rộng nơi người còn chết trong tội lỗi. Song sự kính mến Đức Chúa Trời do Đức Thánh Linh ban cho, và là nguồn thật của mọi sự vâng phục thánh khiết. Nói cho đúng, sự yêu thương nầy là của Đức Chúa Trời ban cho, trải khắp trong lòng của con cái Chúa bởi Đức Thánh Linh.

 

   6.  Tâm thần là phần hay làm sáng danh Đức Chúa Trời, hằng tìm kiếm ý muốn và vinh hiển Ngài, dường như lấy đó làm mục đích rất cao quí, và quên mình trong sự vinh hiển Ngài. Ý tưởng loài người chẳng hề hiểu được ý định như thế, chỉ một tâm thần sinh lại, sáng suốt, và được sinh ra theo hình ảnh của Đức Chúa Trời mới có thể thấu hiểu điều đó.

 

   7. Tâm thần là phần hay vui thích nơi Đức Chúa Trời, khao khát thấy mặt  Chúa và thông công với Ngài, kiếm được linh lương, thoả mãn cơ nghiệp và những sự ban cho của Ngài trong mọi sự của đời mình.

     Phần tâm thần kỳ diệu của loài người cũng có những sự thông biết, tình cảm như thân thể, song đơn sơ hơn. Tâm thần sáng suốt  làm cho những bộ phận thân thể có được tính chất thiêng liêng:

- Tai: “Ai có tai, hãy nghe lời Đức Thánh Linh phán cùng các Hội thánh...” Khải 2:7 “Phước cho tai các ngươi, vì nghe được!” Mat 13:16b. “ Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta.” Giăng 10:27.

- Mắt: “Mắt ngươi sẽ ngắm xem vua trong sự tốt đẹp Ngài, sẽ thấy đất mở rộng.” Ê-sai 33:17  “Nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời.” Hê 12:2. “Để mở mắt kẻ mù, làm cho kẻ tù ra khỏi khám, kẻ ngồi trong tối tăm ra khỏi ngục.” Ê-sai 42:7

- Bàn tay: “Vậy, ai rờ đến cũng đều được lành bịnh cả.” Mathiơ 14:36b.

- Bàn chân: “Nhưng tôi cứ làm một điều: quên lửng sự ở đằng sau, mà bươn theo sự ở đằng trước, tôi nhắm mục đích mà chạy, để giựt giải về sự kêu gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ.” Phi-líp 3:14  “Nhưng ai trông đợi Đức Giê-hô-va thì chắc được sức mới, cất cánh bay cao như chim ưng; chạy mà không mệt nhọc, đi mà không mòn mỏi.” Ê-sai 40:31.

- Môi miệng: “Bấy giờ một sê-ra-phim bay đến tôi, tay cầm than lửa đỏ mà đã dùng kiềm gắp nơi bàn thờ,  để trên miệng ta, mà nói rằng: Nầy, cái nầy đã chạm đến môi ngươi; lỗi ngươi được bỏ rồi, tội ngươi được tha rồi.” Ê-sai 6:6,7.

 

MS. Tiến sĩ  A.B. Simpson, Kìa đường thánh hoàn toàn, NXB Tin lành Sài Gòn, 1958

 


 

Các bài khác :: Từ Thần Học
:: Tìm Hiểu Danh Xưng Giê Hô Va YHWH
:: Tóm tắt luận điểm của các thần học gia
:: Nội dung 95 luận đề của Martin Luther
:: Trí huệ phái (Gnosticism)

Liên hệ

Hội Thánh Baptist Công Bình 380/383 Phạm văn Hai P.5 Q. TB. TPHCM (ĐT: 38454061) Giờ nhóm CN: Sáng 8 giờ Chiều 6 giờ 30. Quản nhiệm Hội Thánh MS. Nguyễn Quốc Thịnh. ĐT: 38454061. Chủ nhiệm Mục vụ: MS. Nguyễn Quốc Dũng. ĐTDĐ 0938615997



Câu gốc hôm nay

“Vì vậy, Ngài phán rằng sẽ diệt chúng nó đi; Nhưng Môi-se, là kẻ Ngài chọn, đứng nơi triệt hạ trước mặt Ngài, đặng can gián cơn giận Ngài, e Ngài hủy diệt họ chăng.”. Thi Thiên 106: 23.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


» gửi email cho chúng tôi » xem thêm các hình ảnh khác » gửi câu hỏi cho chúng tôi