|
[Xem]
Thứ 3 ngày 25 tháng 02 năm 2020
HỌC KINH THÁNH: GIÓP 33: 1-15
CHỦ ĐỀ: NHỮNG LỜI CÔNG KÍCH NẶNG NỀ
CÂU GỐC: GIÓP 33: 14
“Vì Đức Chúa Trời phán một lần, Hoặc hai lần; nhưng người ta không để ý đến.”. Gióp 33: 14.
NHỮNG LỜI CÔNG KÍCH NẶNG NỀ
- Câu 1: “Nhưng vậy, hỡi Gióp, xin hãy nghe tôi diễn thuyết. Khá lắng tai nghe các lời nói tôi.”.
- Câu 2: “Kìa, tôi đã mở miệng ra, lưỡi tôi nói trong họng tôi.”.
- Câu 3: “Các lời tôi nói sẽ chiếu theo sự chánh chực của lòng tôi; Điều tôi biết lưỡi tôi sẽ nói cách thành thực.”.
- Câu 4: “Thần Đức Chúa Trời đã sáng tạo tôi, hơi thở của Đấng Toàn năng ban cho tôi sự sống.”.
- Ê-li-hu kiêu ngạo, xem thường Gióp. Ông công kích, làm tổn thương Gióp bằng cách nói mở đầu bài diễn thuyết. Mở miệng ra ông tự cho mình có lòng chánh chực, nói thành thực. Thần Đức Chúa Trời đã sáng tạo, hơi thở ban cho ông sự sống.
- Câu 6: “Hãy xem, đối cùng Đức Chúa Trời tôi với ông có khác chi, Tôi cũng bởi đất bùn mà ra.”.
- Câu 7: “Sự oai nghi tôi nào sẽ làm cho ông kinh khiếp, và quyền thế tôi sẽ chẳng đè ép ông.”.
- Hãy xem cách Ê-li-hu nói với Gióp, cả hai bởi bùn đất mà ra. Ê-li-hu có lẽ là người có chức vị nên mới nói như câu thứ 7 “Sự oai nghi tôi nào có làm ông kinh khiếp...”
- Câu 13: “Nhơn sao ông tranh luận với Ngài? Ngài không bày giãi điều nào Ngài làm.”.
- Câu 14: “Vì Đức Chúa Trời phán một lần, Hoặc hai lần; nhưng người ta không để ý đến.”.
- Ê-li-hu nói Gióp cứ tranh luận mà Chúa không bày giãi điều nào. Vì ông công kích Gióp ham nói mà không để ý đến những lời Đức Chúa Trời phán một lần, hoặc hai lần.
- Ê-li-hu không làm ra vẻ kiêu ngạo, nhưng dùng lời nói, lý luận, để công kích Gióp cách nặng nề.
* Kết luận:
- Đức Chúa Trời không phải là Đấng mà người này mượn danh Chúa Toàn năng để công kích người khác cách thậm tệ
- Hãy cầu nguyện cho hoàn cảnh hoạn nạn, khó khăn, thử thách của người khác. Người khiêm nhường, kính sợ Chúa không bao giờ dùng chức vị đe dọa người khác. Nhưng người kiêu ngạo hay khoe khoang và dựa dẫm vào quyền thế.
[Ðóng lại]
[Xem]
Thứ 2 ngày 24 tháng 02 năm 2020
HỌC KINH THÁNH: GIÓP 32: 1-22
CHỦ ĐỀ: NGƯỜI LÝ LUẬN
CÂU GỐC: GIÓP 32: 20
“Tôi sẽ nói và được nhẹ nhàng; Tôi sẽ mở môi miệng ra và đáp lời.”. Gióp 32: 20.
NGƯỜI LÝ LUẬN
- Câu 6: “Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, bèn cất tiếng lên nói rằng: Tôi đang trẻ, còn các anh là ông già; Vì vậy, tôi nhát, không dám tỏ cho các anh biết ý tưởng tôi.”.
- Câu 7: “Tôi nghĩ rằng: Ai đã sống lâu ngày sẽ nói, Số năm cao sẽ dạy sự khôn ngoan.”.
- Câu 8: “Nhưng có thần linh ở trong loài người, Và hơi thở của Đấng Toàn năng cho chúng sự khôn sáng.”.
- Câu 9: “Người tôn trọng chẳng phải khôn ngoan, Bực lão thành chẳng thông hiểu sự công bình.”.
- Câu 10: “Bởi cớ ấy tôi nói rằng: Hãy nghe tôi; Phần tôi cũng sẽ tỏ ra ý tưởng của tôi.”.
- Ê-li-hu người trẻ tuổi hơn hết, nhút nhát, không dám tỏ cho người lớn tuổi biết ý tưởng. Ông nghĩ ai đã sống lâu ngày sẽ nói, số năm cao sẽ dạy sự khôn ngoan. Lý luận theo cách “Sống lâu lên lão làng”, tư duy của dòng dõi không cần học thức.
- Lý luận duy linh: Tin có thần linh, ban hơi thở. Nhờ Đấng Toàn năng ban cho loài người sự khôn sáng.
- Lý luận khôn khéo: Xem Gióp là người tôn trọng nhưng chẳng khôn ngoan, bực lão thành chẳng hiểu gì sự công chính. Bởi cớ ấy, Ê-li-hu sẽ nói những điều đúng.
- Câu 13: “Chớ nói rằng: Chúng ta tìm được khôn ngoan; Đức Chúa Trời thắng hơn người được, loài người chẳng làm đặng.”.
- Ê-li-hu nói kiêu ngạo, phạm thượng khi nói Đức Chúa Trời không có ban sự khôn ngoan cho ai hết. Loài người như những kẻ ngu và Đức Chúa Trời giành sự khôn ngoan cho riêng một mình Ngài. Như sa-tan nói với Ê-va trong Sáng-thế ký 3: 5.
- Câu 17: “Theo phiên tôi cũng sẽ đáp lời chớ; Tôi cũng tỏ ra ý tưởng mình chớ.”.
- Câu 18: “Vì tôi đã đầy dẫy lời nói, Trí trong lòng tôi cảm giục tôi nói.”.
- Ê-li-hu đáp lời, bày tỏ ý tưởng con người, những suy nghĩ từ trí tuệ, nên lòng cảm thấy muốn nói cho thỏa dạ. Lời nói ông là lý luận, mục đích tranh hơn thua nhưng không phải bởi Thần của Đức chúa Trời soi sáng hay dẫn dắt.
- Câu 20: “Tôi sẽ nói và được nhẹ nhàng; Tôi sẽ mở môi miệng ra và đáp lời.”.
- Người xác thịt khi suy nghĩ không bao giờ giữ kín môi miệng. Lòng họ chỉ được nhẹ nhàng sau khi nói cho hết những điều trong trí óc mà không cần cân nhắc nó.
* Kết luận:
- Đức Chúa Trời ban Đức Thánh Linh dẫn dắt chúng ta. Nên khi nói cần phải suy nghĩ cân nhắc. Thánh Linh không ban cho ai lời nói để lý luận tranh hơn thua.
- Đức Thánh Linh dẫn dắt, lời nói chúng ta trở nên khiêm nhường, tôn cao danh Chúa.
- Nói lời gây dựng, khích lệ, yêu thương, tôn trọng mọi người, nên nói. Nhưng nói để chứng tỏ tài lý luận, sự khôn khéo ăn nói, tranh cạnh hơn thua, nên tránh xa.
[Ðóng lại]
[Xem]
Thứ 7 ngày 22 tháng 02 năm 2020
HỌC KINH THÁNH: GIÓP 31: 21-40
CHỦ ĐỀ: LÒNG TIN KÍNH CHÚA
CÂU GỐC: GIÓP 31: 23
“Vì sự tai họa từ Đức Chúa Trời giáng xuống làm tôi kinh khiếp, Và trước mặt sự oai nghiêm Ngài, Tôi nào làm chi được…”. Gióp 31: 23.
LÒNG TIN KÍNH CHÚA
- Câu 21: “Nếu tôi có giơ tay hiếp kẻ mồ côi, vì tôi thấy có kẻ phù trợ tôi trong cửa thành.”.
- Câu 22: “Nguyện cho vai tôi rớt ra khỏi nơi khác, và cánh tay tôi bị gẫy rứt ra đi!”.
- Câu 23: “Vì sự tai họa từ Đức Chúa Trời giáng xuống làm tôi kinh khiếp, Và trước mặt sự oai nghiêm Ngài, Tôi nào làm chi được…”.
- Lòng tin kính không lợi dụng quyền hành hoặc có bảo kê để ăn hiếp kẻ cô thế. Vì Chúa luôn giáng tai họa cho thân thể. Tai họa của Đức Chúa Trời rất kinh khiếp nên nếu làm điều ác chẳng cách gì tránh khỏi.
- Câu 25: “Nếu tôi vui mừng về tài vật tôi nhiều, và vì tay tôi đã được giàu có.”
- Câu 26: “Nếu tôi có thấy mặt trời chiếu sáng, và mặt trăng mọc lên soi tỏ.”.
- Câu 27: “Nếu lòng tôi có thầm mê hoặc, và miệng tôi hôn gởi tay tôi.”.
- Câu 28: “Đều đó cũng là một tội ác đáng bị đoán phạt; vì nếu làm vậy, tôi đã từ chối Đức Chúa Trời trên cao kia.”.
- Người có lòng tin kính như Gióp không vui mừng về tài sản, của cải nhiều. Mặt trời chiếu sáng, mặt trăng mọc lên soi tỏ, nhiều người tin nơi khoa chiêm tinh. Gióp không có lòng mê hoặc để xem xét những việc đó, không tham dự vào những việc mà Đức Chúa Trời lên án. Lòng Gióp tin kính, không nghe theo các điều mê tín.
- Câu 29: “Nếu tôi có vui mừng vì cớ tàn hại kẻ ghét tôi, Và hứng lòng khi tai vạ giáng cho nó.”.
- Câu 30: “Trái lại tôi không cho phép miệng tôi phạm tội, Mà lấy sự rủa sả trù ẻo, nguyện hại mạng sống nó.”.
- Gióp sống tin kính nên không vui mừng khi tai vạ giáng trên kẻ ác. Gióp cũng không cho phép miệng lưỡi ông phạm tội rủa sả, trù ẻo hại mạng sống họ.
- Câu 35: “Ôi! Chớ chi có một người nghe tôi! Nầy là dấu hiệu tôi ký. Nguyện Đấng Toàn năng đáp lời tôi; Nguyện kẻ cừu địch tôi làm một bản cáo trạng!”.
- Lòng tin kính khiến Gióp tin rằng người nghe ông có thưa kiện thì Đấng Toàn năng sẽ đáp lời thay cho Gióp.
* Kết luận:
- Đức Chúa Trời là Đấng Toàn năng thấy rất rõ con cái Chúa trong lòng tin kính.
- Đời sống chúng ta phải tin kính, nghĩa là biết vâng phục, làm theo lời dạy, tôn cao danh Chúa. Những hành động yêu thương, giúp đỡ, rao truyền cho mọi người ăn năn tin Chúa được cứu rỗi linh hồn là bằng chứng cho chúng ta không bị phán xét.
[Ðóng lại]
[Xem]
Thứ 6 ngày 21 tháng 02 năm 2020
HỌC KINH THÁNH: GIÓP 31: 1-20
CHỦ ĐỀ: CƠ NGHIỆP TRÊN THIÊN ĐÀNG
CÂU GỐC: GIÓP 31: 2
“Thượng Đế đã hứa gì cho dân Ngài?
Đấng Toàn Năng đã dự định gì từ trên cao kia ?”. Gióp 31: 2.
CƠ NGHIỆP TRÊN THIÊN ĐÀNG
- Câu 1: “Tôi đã có lập ước với mắt tôi; vậy, làm sao tôi còn dám nhìn người nữ đồng trinh?”.
- Câu 2: “Vì phần do Đức Chúa Trời ở trên trời, và cơ nghiệp do Đấng Toàn năng ở nơi cao, là ý gì?”.
- Câu 3: “Há chẳng phải sự tai họa cho kẻ gian ác, Và sự hư bại cho kẻ làm dữ sao?”.
- Gióp đã có lập ước với mắt không thèm muốn tình dục. Phước họa không từ con người mà đến, nhưng từ Đức Chúa Trời là Đấng Toàn năng ở nơi cao ban cho. Phần cơ nghiệp cho kẻ gian ác là tai họa, và thất bại. Kẻ làm dữ, kẻ gian ác chẳng bao giờ nhận được những phần cơ nghiệp của Chúa.
- Câu 4: “Chớ thì Đức Chúa Trời chẳng thấy đường lối tôi, và đếm các bước tôi sao?”. Gióp hỏi nhưng để xác quyết Đức Chúa Trời thấy đường lối, và đếm các bước ông.
- Câu 5: “Nếu tôi có ăn ở cách dối trá, và chơn tôi vội vàng theo chước gian giảo.”.
- Câu 6: “Nguyện Đức Chúa Trời cân tôi trên cân thăng bằng, thì Ngài sẽ nhìn biết sự thanh liêm của tôi.”.
- Gióp làm chứng về tánh hạnh mình. Ông không ăn ở cách dối trá, chơn không theo chước gian giảo. Đức Chúa Trời công bình, Ngài nhìn biết sự thanh liêm của ông.
- Câu 13: “Nếu tôi có khinh duyên cớ của tôi trai tớ gái tôi, lúc chúng nó tranh luận với tôi.”.
- Câu 14: “Thì tôi sẽ làm sao khi Đức Chúa Trời chổi dậy? Khi Ngài đến thẩm sát tôi, tôi sẽ đáp sao?”.
- Gióp không khinh dễ các đầy tớ trong nhà khi họ trình bày lý do. Đến ngày Chúa tra xét mọi sự, không ai giấu kín gì được. Gióp xác định Chúa thấy rõ lòng người.
- Câu 17: “Nếu tôi có ăn bánh tôi một mình, Và kẻ mồ côi chẳng có được ăn với.”.
- Câu 18: “Thật từ lúc tôi còn trẻ, nó cùng lớn lên với tôi như con với cha; Còn người góa bụa, tôi đã nâng đỡ từ khi tôi lọt lòng mẹ tôi”.
- Câu 19: “Nếu tôi có thấy người nào thác vì không quần áo, và kẻ nghèo thiếu chẳng có mền.”.
- Gióp từ khi lọt lòng mẹ đã có lòng nhân từ, hay giúp đỡ kẻ mồ côi có bánh ăn, nâng đỡ người góa bụa. Thường hay giúp cho người nghèo chẳng thiếu chăn mền, áo quần.
* Kết luận:
- Hãy cầu nguyện cho mình kính sợ, đi theo đường của Chúa dạy. Nếu chúng ta có lòng nhân từ, yêu thương, giúp đỡ những người nghèo khổ, mồ côi, góa bụa…Chúa lắng nghe lời cầu xin và ban phước lại cho chúng ta.
- Cơ nghiệp kẻ gian ác là tai họa. Cơ nghiệp của con cái Chúa là bình an và sống đời đời trên nước thiên đàng vinh hiển.
[Ðóng lại]
[Xem]
Thứ 5 ngày 20 tháng 02 năm 2020
HỌC KINH THÁNH: GIÓP 30: 16-31
CHỦ ĐỀ: SỰ AN ỦI TỪ ĐỨC CHÚA TRỜI
CÂU GỐC: GIÓP 30: 26
“Tôi đợi chờ phước hạnh, tai họa bèn xảy đến; Tôi trông cậy ánh sáng, tăm tối lại tới cho.”. Gióp 30: 26.
SỰ AN ỦI TỪ ĐỨC CHÚA TRỜI
- Câu 16: “Bây giờ, linh hồn tôi tan ra trong mình tôi; Các ngày gian nan đã hãm bắt tôi.”.
- Câu 17: “Đêm soi xương cốt tôi làm nó rời ra khỏi tôi, Đau đớn vẫn cắn rỉa tôi, không ngưng nghỉ chút nào.”.
- Câu 18: “Vì cớ năng lực lớn của Đức Chúa Trời, áo ngoài tôi hư nát; Năng lực ấy riết khít tôi lại như cổ áo tôi.”.
- Câu 19: “Đức Chúa Trời có ném tôi xuống bùn, Tôi trở nên giống như bụi và tro.”.
- Câu 20: “Tôi kêu la cùng Cha, song Chúa chẳng đáp lời; Tôi đứng tại đó, và Chúa chỉ ngó xem tôi.”.
- Câu 21: “Chúa trở nên dữ tợn đối với tôi, Lấy năng lực tay Chúa mà rượt đuổi tôi.”.
- Câu 22: “Chúa cất tôi lên trên cánh gió, Khiến nó đem tôi đi, và tiêu diệt tôi giữa trận bão.”.
- Câu 23: “Vì tôi biết rằng Chúa sẽ dẫn tôi đến chốn sự chết, Là nơi hò hẹn của các người sống.”.
- Sự đau khổ của Gióp quá lớn, nếu không được nói lên cùng Chúa, sự an ủi không ai có thể cảm thông được. Tâm trạng Gióp không phải bắt đền Chúa, nhưng sự thành thật của lòng ông nói lên những gì ông đang chịu đựng. Sự thỏa lòng không phải là điều giả tạo nhưng đối với ông cay đắng nói lên tâm sự không phải là phạm tội. Trong lúc hoạn nạn, khó khăn ông biết Chúa rèn tập đời sống. Lòng tuyệt đối trông cậy, tôn cao, tin kính nơi Đức Chúa Trời phải là lòng trung thực không giả dối.
- Câu 24: “Song trong khi người nào bị tàn hại, họ há chẳng giơ tay ra sao? Hoặc đương cơn tai nạn, họ há không cất tiếng kêu la ư?”. Con khóc mẹ cho bú, người có giơ tay ra trong lúc gặp hoạn nạn mới thấy sự giúp đỡ. Người cất tiếng nài khẩn, kêu xin trong cơn tai nạn mới thấy Đức Chúa Trời giơ tay ra yên ủi, giúp đỡ.
- Câu 26: “Tôi đợi chờ phước hạnh, tai họa bèn xảy đến; Tôi trông cậy ánh sáng, tăm tối lại tới cho.”.
- Câu 27: “Lòng tôi trằn trọc không an nghỉ; Các ngày gian nan xông áp vào tôi.”.
- Câu 28: “Tôi đi mình mảy bầm đen, nhưng chẳng phải bị nắng ăn; Tôi chổi dậy giữa hội chúng và kêu cầu tiếp cứu.”.
- Gióp hy vọng, đợi chờ phước hạnh. Nhưng tại sao tai họa xảy ra? Ông trông cậy ánh sáng, tại sao Chúa đáp lại bằng tăm tối? Tâm trí Gióp trằn trọc không ngủ được mà không biết lý do. Những gian nan và thân thể bầm đen. Nhưng Gióp được Chúa yên ủi, tiếp cứu khi Gióp chổi dậy, bước vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Gióp nhìn thấy kinh nghiệm của nhiều người khác đã trãi qua giống như ông. Họ đã nhận quyền năng giải cứu kỳ diệu của Chúa, không như suy nghĩ của ông trước đó.
* Kết luận:
- Đức Chúa Trời là nguồn an ủi, giúp đỡ, ban sự bình an thật sự cho chúng ta.
- Khi hoạn nạn, khó khăn Chúa thử rèn. Đừng bỏ cuộc khi chưa tìm thấy sự yên ủi, giúp đỡ, của Chúa. Ngài luôn trả lời cho ai biết chổi dậy và bước vào nơi thánh.
[Ðóng lại]
|
|
|
Liên hệ Hội Thánh Baptist Công Bình 380/383 Phạm văn Hai P.5 Q. TB. TPHCM (ĐT: 38454061) Giờ nhóm CN: Sáng 8 giờ Chiều 6 giờ 30. Quản nhiệm Hội Thánh MS. Nguyễn Quốc Thịnh. ĐT: 38454061. Chủ nhiệm Mục vụ: MS. Nguyễn Quốc Dũng. ĐTDĐ 0938615997
|
|
Câu gốc hôm nay
“Vì vậy, Ngài phán rằng sẽ diệt chúng nó đi; Nhưng Môi-se, là kẻ Ngài chọn, đứng nơi triệt hạ trước mặt Ngài, đặng can gián cơn giận Ngài, e Ngài hủy diệt họ chăng.”. Thi Thiên 106: 23.
|
» gửi email cho chúng tôi |
» xem thêm các hình ảnh khác |
» gửi câu hỏi cho chúng tôi |
|
|