Bài Học 12
Bài 12 Ngày:

HAI BẢN TÁNH
TRONG MỘT THÂN VỊ
Kinh thánh: Philip 2:5-11 (phần 1)

Câu gốc: “Chúa Cứu Thế đã mang lấy hình hài thể xác con người, sinh hoạt giữa chúng ta, đầy tràn ân phúc và chân lý.”
Giăng 1:14 BDY
1. Những điều nào trong đoạn Kinh Thánh này nói lên Thần tánh và Nhân tánh của Chúa Giê-su?
2. Câu “Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời” có nghĩa gì? Nhấn mạnh đến bản chất nào của Chúa Giê-su?
3. Tại sao Chúa Giê-su “chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ”? Động cơ nào khiến Ngài làm điều đó? Ngài đã thể hiện tâm tình, ý chí đó như thế nào?
4. Hình ảnh “Thượng đế làm người” nhắc nhở bạn điều gì? Chúa “vào đời” như vậy, bạn làm gì để đem Phúc Âm của Chúa đến cho người khác?
CHÚ THÍCH BÀI 12:
1. Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời: khẳng định Chúa Giê-su chính là Đức Chúa Trời. Hình không phải là hình dạng nhưng là yếu tính, bản thể, bản chất.
2. Sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời: địa vị, đặc ân, quyền và thuộc tính hoàn toàn ngang hàng với Thiên Chúa.
3. Chính Ngài đã tự bỏ mình đi: không phải là Ngài bỏ đi thần tính của Ngài, nhưng Ngài đặt qua một bên, tự làm mình trở nên trống không (xem Giăng 17:5) và chịu phục tùng bởi sự khiêm nhường để trở thành người. Chúa Giê-su chính là Đức Chúa Trời và cũng chính là người.
4. Ngài hiện ra như một người: không những Chúa Giê-su có hình thể như con người mà Ngài còn mang bản tánh như con người. Thượng đế đã đến trong hình thể của tôi tớ thật để cho mọi người có thể nhận biết. Đây là huyền nhiệm về tình yêu vĩ đại mà chúng ta chỉ có thể sung sướng chiêm ngưỡng và tạ ơn.
GHI CHÚ CỦA BẠN:
Các bài khác
:: Bài Học 29
:: Bài Học 28
:: Bài Học 27
:: Bài Học 26
:: Bài Học 25
|