Cuộc đời Ru-tơ
CUỘC ĐỜI RU TƠ
Nhân vật:
1. Na-ô-mi
2. Ru-tơ
3. Ọt-ba
4. Bô-ô
5. Ba người nữ
6. Ba thợ gặt
Mở đầu:
Câu chuyện về nàng Ru-tơ được ghi lại trong đời các quan xét xứ Israel, nơi lúc bấy giờ đang xảy ra một cơn đói kém lớn. Có một gia đình kia chồng tên là Ê-li-mê-léc, vợ tên Na-ô-mi, với hai con trai một người tên là Mạc Lôn, một người tên là Ki-li-ôn. Họ rời bỏ xứ đi đến một vùng đất khác lập nghiệp là xứ Mô-áp. Chẳng may Ê-li-mê-léc chồng Na-ô-mi qua đời để nàng lại với hai con trai. Hai người cưới hai người vợ trong xứ Mô-áp, một người tên là Ọt-ba, một người tên Ru-tơ. Tai họa liên tục giáng xuống gia đình này, Mạc lôn và Ki-li-ôn cũng qua đời, còn lại một mình Na-ô-mi không chồng không con.
Bấy giờ Na-ô-mi nghe nói Đức Giê Hô Va có đoái xem dân sự Ngài và ban lương thực cho xứ Israel. Bà Na-ô-mi quyết định quay trở về quê hương tại thành Bết-lê-hem.
Cảnh I: TRÊN ĐƯỜNG VỀ QUÊ HƯƠNG
- Na-ô-mi: Này Ọt-ba và Ru-tơ, các con tiễn mẹ đến đây đã quá xa rồi. Thôi mẹ tạm biệt! Hai con hãy trở về nhà của mình đi. Mẹ cầu xin Đức Giê Hô Va làm ơn cho hai con, như hai con đã làm ơn cho mẹ và gia đình của mẹ.
- Lời vọng: Rồi Na-ô-mi ôm hôn hai nàng dâu, còn hai người cất tiếng lên khóc.
- Ọt-ba & Ru-tơ: Chúng con sẽ đi với mẹ đến quê hương của mẹ.
- Na-ô-mi: Hỡi các con gái ta, hãy trở về đi, đi với mẹ làm gì? Mẹ đã mất tất cả rồi, không còn gì nữa. Các con hãy hiểu cho mẹ, nỗi sầu thảm của mẹ cay đắng hơn các con rất nhiều.
- Lời vọng: Hai nàng dâu lại cất tiếng lên khóc, Ọt-ba đến gần mẹ ôm choàng mẹ chồng hôn rồi từ biệt. Nhưng Ru-tơ không chịu quay về, vẫn theo sau Na-ô-mi.
- Na-ô-mi: Kìa chị con là Ọt-ba đã trở về, sao con còn ở đây làm chi? Hãy trở về nhà của con đi.
- Ru-tơ: Xin đừng bảo con phải chia lìa mẹ. Mẹ đi đâu con sẽ theo đó, quê hương của mẹ tức là quê hương của con. Đức Chúa Trời của mẹ tức là Đức Chúa Trời của con, nếu ngoài sự chết, còn có điều gì chia rẽ con khỏi mẹ, nguyện Đức Giê Hô Va trừng phạt con cách nặng nề.
- Lời vọng: Na-ô-mi thấy Ru-tơ quả quyết theo mình nên không còn gì nói nữa. Hai người nhằm hướng thành Bết-lê-hem quê hương của Na-ô-mi thẳng bước.
Cảnh II: GẶP LẠI NHỮNG NGƯỜI THÂN
- Lời vọng: Sau một chặng đường dài, cuối cùng rồi họ cũng đến thành Bế-lê-hem. Vừa trông thấy Na-ô-mi và Ru-tơ, cả thành đều xúc động hỏi thăm:
- Người nữ 1: Ấy có phải bà Na-ô-mi đó không?
- Người nữ 2: Đúng là Na-ô-mi đấy! Trông bà ấy già hẳn đi và nom tiều tụy quá. Thật tội nghiệp!
- Na-ô-mi: Chớ gọi tôi là Na-ô-mi, hãy gọi tôi là Ma-ra, thuở xưa trong tôi ngọt ngào bao nhiêu giờ đây lòng tôi đầy cay đắng bấy nhiêu. Tôi ra đi đầy đủ chồng con nhưng Đức Giê Hô Va dắt tôi về tay không, chỉ còn mỗi một nàng dâu Ru-tơ đây thôi. Tôi đang bị thử thách khốn khổ muôn phần, vậy còn gọi tôi là Na-ô-mi chi nữa.
- Lời vọng: Na-ô-mi và Ru-tơ dâu của bà từ xứ Mô Áp trở về bắt đầu cuộc sống mới tại nơi chôn nhau cắt rốn của bà. Lúc ấy là thời gian bắt đầu mùa gặt lúa mạch.
Cảnh III: TẠI NHÀ NA-Ô-MI
- Ru-tơ: Mẹ ơi! Nơi đây khắp cánh đồng lúa mạch đã chín vàng, các người thợ đã bắt đầu ra đồng để gặt lúa. Xin mẹ cho con ra ngoài đó đặng mót lúa rơi vãi những nơi nào họ bằng lòng cho con mót.
- Na-ô-mi: Con ơi! Hãy đi đi, nguyện Đức Giê Hô Va ban phước và giúp đỡ cho con.
- (Hai người vào trong)
Cảnh IV: TẠI RUỘNG LÚA CỦA BÔ-Ô
- Lời vọng: Vậy, Ru-tơ đi theo sau các con gặt mà mót lúa trong một thửa ruộng kia. Rất may cho nàng, đó là thửa ruộng của Bô-ô có họ hàng bà con với Ê-li-mê-léc ba chồng nàng.
- Bô-ô: Nguyện Đức Giê Hô Va ở cùng các ngươi.
- Con gặt: Cầu Đức Giê Hô Va ban phước cho ông.
- Bô-ô: Người con gái trẻ kia là con của ai vậy?
- Con gặt: Ấy là con gái người Mô-áp dâu của Na-ô-mi vừa trở về quê hương. Nàng có xin phép tôi cho nàng đi sau các con gặt để lượm mót lúa. Trông nàng làm việc từ sáng đến bây giờ rất chăm chỉ.
- Bô-ô: Này cô gái kia, hãy nghe! Đừng đi mót lúa trong ruộng nào khác hết, hãy ở cùng các đầy tớ gái của ta, xem họ gặt trong ruộng nào hãy đi theo đó. Ta đã cấm các đầy tớ ta đụng đến nàng.
- Ru-tơ: (Sấp mình xuống dưới chân Bô-ô)
Nhờ duyên cớ gì mà ông đã đoái xem tôi vốn là một khách ngoại bang.
- Bô-ô: Người ta đã thuật hết cho ta nghe mọi điều về nàng, những việc làm của nàng cho gia đình chồng. Cách nàng đã lìa xa cha mẹ, xứ sở sanh ra nàng đặng đi đến một dân tộc mà nàng không hề biết để phụng dưỡng cho mẹ chồng. Nàng đã đến núp dưới cánh bóng của Giê Hô Va, Đức Chúa Trời của Israel. Cầu xin Ngài ban thưởng cho nàng cách trọn vẹn.
- Ru-tơ: Hỡi Chúa! Chúa đã an ủi và giục lòng đầy tớ Chúa, dẫu rằng tôi không xứng đáng ngang hàng với các đầy tớ gái của Chúa.
- Lời vọng: Đến bữa ăn Bô-ô bảo với các đầy tớ gái mình tiếp đãi Ru-tơ cách ân cần, nàng ăn thật no nê, còn phần dư lại nàng cất vào trong áo để đem về cho mẹ chồng. Nàng đứng lên làm tiếp công việc cho đến chiều tối mới về nhà.
Cảnh V: BUỔI TỐI TẠI NHÀ NA-Ô-MI
- Ru-tơ: Mẹ ơi! Con đã về rồi! Mẹ nhìn xem, đây là số lúa mạch mà con mót được từ sáng đến giờ. Còn phần này là bữa ăn trưa họ đãi con, con để dành cho mẹ đó.
- Na-ô-mi: Hỡi con gái ta, ngày hôm nay con đi mót lúa ở đâu? Và người chủ nào đã tiếp đãi con tử tế quá vậy?
- Ru-tơ: Ông chủ tên Bô-ô. Ông ấy đối xử với các đầy tớ rất tốt đó mẹ.
- Na-ô-mi: Nguyện Đức Giê Hô Va luôn ban phước cho con, Ngài không dứt làm ơn cho kẻ sống và kẻ chết. Bô-ô là bà con họ hàng với gia đình chúng ta. Người cũng là một trong những người có quyền chuộc lại sản nghiệp cho gia đình chúng ta.
- Ru-tơ: Ông còn căn dặn các đầy tớ không được đụng đến con, lại còn bảo con đừng đi mót lúa trong đồng ruộng nào khác mà hãy ở cùng các đầy tớ gái của ông cho đến hết mùa gặt.
- Na-ô-mi: Phải rồi, con cứ đi chung với các đầy tớ gái của người, đừng đi vào bất cứ thửa ruộng nào của người khác nữa nhé con. À! Này con…Đã đến lúc mẹ phải lo cho con một chỗ an thân để con được hạnh phúc.
- Ru-tơ: Vâng! Con xin ghi nhớ lời mẹ dạy bảo.
- Lời vọng: Ru-tơ đã làm theo những lời Na-ô-mi căn dặn, đi đến với Bô-ô cầu xin ông chuộc lại sản nghiệp. Thế rồi Bô-ô đem lòng thương yêu nàng, sẳn sàng chuộc lại sản nghiệp của gia đình chồng nàng. Sau đó Bô-ô cưới Ru-tơ làm vợ, họ sống với nhau thật hạnh phúc và sinh một bé trai thật kháu khỉnh.
- Na-ô-mi: Này! Các bà hãy vào đây, nhìm xem cháu của tôi, nó dễ thương lắm.
- Người nữ 1: Ô! Đứa bé khỏe mạnh lạ lùng.
- Người nữ 2: Đáng ngợi khen Đức Giê Hô Va chẳng từ chối cho bà nàng dâu nàng dâu hiếu thảo, sinh cho bà một đứa cháu, bé trai này sẽ an ủi lòng bà và nâng đỡ tinh thần cho bà trong tuổi già nua.
- Lời vọng: Na-ô-mi bồng đứa bé vào lòng mình và nuôi dưỡng nó. Những người nữ đặt tên cho nó là Ô-bết. Đứa trẻ sau này là ông nội của vua Đa Vít một vị vua nổi tiếng của dân Isarel và là tổ phụ theo dòng dõi của Đấng cứu thế Giê Su.
Các bài khác
:: Chú bé gõ trống
|