Chú bé gõ trống
Bảng phân cảnh:
I. - Tiếng vọng:
- Thiên sứ báo tin Chúa giáng sinh
- Bọn chăn chiên bàn định đến máng cỏ
- Chú bé đánh trống hiện diện
- Ba bác sĩ hỏi đường đến Bết Lê Hem
II. - Giô Sép và Ma Ri bên máng cỏ
- Bọn chăn tìm thờ Ấu Chúa
- Ba Bác sĩ dâng lễ vật
- Chú bé đánh trống kể lại thân thế
- Bài hát tặng Chúa
- Từ biệt
v Nhạc đệm: các bài hát
- Chú bé đánh trống
- Đêm yên lặng
- Ô Bết Lê Hem ấp nhỏ
- Chiên lạc
- Halêlugia
Lời giới thiệu :
Cũng như vị Bác sĩ thứ tư, câu chuyện chú bé đánh trống là một huyền thoại giáng sinh đã gây xúc động mạnh mẽ và rất quen thuộc với mọi tầng lớp quần chúng trong những quốc gia mà Tin Lành về Đấng Christ được truyền bá sâu rộng. Chuyện nói về một đứa trẻ mồ côi đã gặp Chúa trong đêm Ngài giáng sinh và được coi là nguồn gốc của bài hát “ Chú bé gõ trống” chúng ta vẫn ưa chuộng.
Chú bé là đứa trẻ côi cút, bơ vơ giữ chân đánh trống cho 1 đoàn hát rong gồm có 2 người: chú và thầy chú. Trước khi lâm vào bước đường phiêu bạc chú cũng có một gia đình. Cha mẹ chú thuộc lớp người cần lao, sớm chiều vất vả. Tuy vậy họ rất yêu thương nhau và chú bé lớn lên trong hạnh phúc.
Những ngày vui sướng thường qua mau. Israel bắt đầu oằn oại dưới gánh nặng của ngoại xâm lẫn cả nội chiến. Và một đêm kia giặc cướp đã tràn vào thôn xóm của chú bé… Trong cơn hỗn loạn cha mẹ bị giết chết thê thảm. Trước khi rút lui những kẻ hung tàn này còn đâm mẹ chú một dao và châm đuốc đốt mái tranh nghèo.
Mang vết trọng thương người mẹ tự biết mình không thể nào sống nổi, đã âu yếm cuối hôn con lần chót, rồi gom hết sức tàn ném con qua cửa sổ, thoát khỏi căn nhà đang ngùn ngụt cháy. Thế là trong giây phút, chú bé trở nên là một kẻ bơ vơ, không mái ấm cũng không tình quyến thuộc.
Thương hại chú một người hát dạo đã đem chú về nuôi, dạy chú đánh trống. Họ nương tựa vào nhau, đi khắp thôn làng, dùng tiếng nhạc lời ca làm kế sinh nhai. Đời chú bé tưởng đã yên, ngờ đâu họa vô đơn chí, môt chiều mùa đông thầy chú bị một lính Lamã bắt giam vì không có tiền nộp thuế, bụng đói, chân run, đứa bé một mình bơ vơ khi màn đêm lạnh lùng buông xuống.
Nhìn thấy trên đồi xa ánh lửa thấp thoáng, chú bé vội vã tìm đến nơi mong nhờ sưởi ấm nhưng nào thấy bóng dáng mội ai…Trên ngọn đồi này , trước đó không lâu một bọn chăn nghèo đang thức canh chiên mình trong bóng đêm quạnh quẻ. Giữa màn đêm mờ tịt, họ chợt nghe tiếng đàn hát vang lừng và thấy bóng muôn vàn thiên sứ bay lượn trên không. Một vị với hào quang rực sáng đã lớn tiếng báo tin Chúa Cứu thế ra đời và khuyên bọn chăn mau tìm đến để tôn thờ.
Một mình giữa chốn hoang vu, chú bé buồn rầu suy gẫm về thân phận mình với biết bao hờn tủi. Chính lúc này chú bé đã gặp 3 người khách phương xa, ăn mặc sang trọng tỏ ý nhờ chú chỉ đường đến Bết Lê Hem.Họ vượt ngàn trùng thiên lý đến đây vì theo họ 1 ánh sao thần đã xuất hiện để báo tin Đấng Thánh ra đời.
Trước câu chuyện này cậu bé nghĩ sao? Khi con ĐCT trở thành nhục thể sẽ ảnh hưởng thế nào trên nhân loại nói chung và trên tâm hồn đau khổ của cậu bé kia nói riêng?
Một hoạt cảnh mang tựa đề “Chú bé gõ trống” được trình bày sau đây sẽ giải đáp mọi câu hỏi.
**********************
CẢNH I: Hoàn cảnh tối: nhạc đệm ngắn
Tiếng vọng : Mùa đông đến bao trùm vạn vật
Cả khung trời mang nặng vẻ hoang sơ
Israel ủ rủ dưới sương mờ
Nghe giá tuyết ngâm vần thơ uất nghẹn
Đêm đen tối nghe khinh hoàng tuyệt vọng
Từ Đông phương ánh sáng bổng bừng lên
(ánh sáng mờ mờ xuất hiện, bọn chăn đang quây quần sưởi ấm bên đống lửa)
Vũ khúc “ Đêm yên lặng”
Hồi kèn Halelugia
Thiên sứ trưởng: “ Đừng sợ chi vì này ta báo thức cho các ngươi một tin
lành……nằm trong máng cỏ” (Lu 2:10 – 12)
(Hồi kèn, Thiên sứ vào, bọn chăn vẻ kinh sợ ngơ ngác )
Chăn 1 : Ôi ! hỡi Chúa tôi đang mê hay tỉnh
Đâu thiên thần ? Đâu tiếng hát xôn xao?
Đâu huy hoàng ánh sáng chói trên cao
Ôi hỡi Chúa tôi đang mê hay tỉnh?
Chăn 2 : Bên tai ta vẫn còn nghe văng vẳng
Tiếng tơ vàng xen lẫn tiếng tung hô
Một thiên sứ oai nghiêm áo mão chói lòa
Người phán bảo ta tìm nơi máng cỏ
Rằng đêm nay tại Bê-lem ấp nhỏ
Một hài nhi vừa mở mắt ra đời
Là chân vương Đấng cứu chuộc muôn loài
Ban lẽ sống từ trời cho khắp đất
Chăn 3 : Thời khổ ải đã đến thời chung kết
Bao dự ngôn ứng nghiệm chính đêm nay
Giêhôva thành tín dể ai tày
Khi Chúa hứa ắt Ngài không quên lãng
Chào mi nhé cuộc xiềng gông mê hoảng
Đấng Mêsi đã đến với ơn lành
Đem từ ái đở nâng hồn tan vỡ…
Chăn 1 : Ồ, quả thật đêm nay đêm lịch sử
Đêm trần gian đón tiếp khách Thiên đường
Hãy mau mau dồn bước giữa canh trường
Theo lời phán ta tìm thờ Thánh tử
(Bọn chăn đi, nhạc êm dịu, chú bé đánh trống xuất hiện nhìn quanh)
Chú bé : Ta vừa thấy trên đồi có ánh lửa
Tìm đến đây sao vắng lặng khôn cùng
Phiến đá kia ơi xin đừng quá lạnh lùng
Cho ta tạm ngồi nghỉ chân phút chốc
(Ngồi xuống phiến đá, trống để bên chân, tay chống cằm vẻ mệt mỏi, buồn bả -
Nhạc đệm: Biệt TC “Chiên Lạc”)
Chú bé : Ta vẫn buồn như màn đêm vẫn tối
Trong những ngày khắc khoải giữa trần gian
Từ lớn lên nhìn chiến cuộc tàn
Mắt ngơ ngác giữa cảnh đời ô trọc
Môi cười đấy nhưng lòng ta vẫn khóc
Tóc vừa xanh đã sớm chán dương trần
Trắng nhiều đêm ngẫm nghĩ chợt thương thân
Ôi vô nghĩa kiếp chim trời phiêu bạt
Ta vẫn cố tìm quên trong cung đàn phím nhạc
Cố quay lưng xa dĩ vãng đau buồn
Mỗi sớm mai hồng, mỗi lúc hoàng hôn
Ta ngẩng mặt lên trời cao khẩn nguyện
(Đưa 2 tay lên trời vẻ cầu xin tha thiết)
Ta sẽ cầu … cho đến khi trời rung đất chuyển
Xin trả cho ta mái ấm gia đình
Xin trả cho ta tất cả những thân tình
Ta đã mất khi đời chưa hưởng kịp.
(Chú bé gục đầu trên đôi tay – Nhạc đệm – 3 Bác sĩ bước vào)
BS1 (gọi) : Cậu bé ơi xin vui lòng cho tôi hỏi
Chú bé : (Giật mình, đứng lên) Ai đó?
BS1 : Đừng sợ hãi hỡi cậu em bé nhỏ
Chúng tôi đây là những kẻ hiền lương
Đang bơ vơ lạc lỏng giữa canh trường
Thấy bóng cậu đến nhờ xin giúp đỡ
Chú bé : Sao người nói chi lời chua xót đó?
Thoáng trông ngoài cũng biết bậc giàu sang
Như tôi đây thân phận quá cơ hàn
Sao người bảo đang cần tôi giúp đỡ?
BS2 : Chúng tôi vốn là những người viễn xứ
Muốn tìm vào ấp nhỏ Bết-lê-hem
Đường xa xôi lạ cảnh chẳng ai quen
Thêm ngại bước giữa lạnh lùng tăm tối
Cậu có biết xin đưa dùm đường lối
Anh em tôi cảm tạ thật khôn cùng …
Chú bé : Ấp nhỏ Bê-lem tôi quả biết đường.
Nhưng thú thật lòng tôi kinh ngạc lắm,
Người đã bảo người từ xa vạn dặm
Duyên do nào đặt bước đến Giu-đê?
Giữa canh khuya giá tuyết phủ tư bề
Người nôn nả tìm cô thôn quạnh quẻ?
BS3 : Cậu hãy nhìn xem, kìa vì sao rạng rỡ
Là nguyên nhân tôi đến Bết-lê-hem
Ánh sao kia mang dấu hiệu phi thường
Đã xuất hiện báo tin Ngài giáng thế.
Chú bé : Sao xuất hiện báo tin Ngài giáng thế!
Ngài là ai? Giáng thế để làm chi?
Người nói cao xa tôi chẳng hiểu gì!
BS1 : Đừng nôn nóng, chờ nghe tôi kể rõ …
Ngài là Đấng làm nên vũ trụ
Trãi muôn đời danh gọi Chúa quyền năng
Vua muôn vua, mưu luận lạ lùng
Trong thánh sử gọi tên Ngài là Christ
Ngài lâm thế với tình yêu tha thiết
Muốn mang cay ngậm đắng với muôn loài.
BS3 : Chúa vì em, vì tôi, vì tất cả mọi người
Bỏ cao quý cam làm thân hèn mọn …
Tôi biết chắc đêm nay Ngài hạ giáng
Nên sao thần lấp lánh báo tin vui.
Chú bé : Chúa lâm thế vì tôi, đứa trẻ lạc loài!
Ôi hỡi Chúa, phải đây là sư thật?
BS2 : Em bé ơi, chính đây là sự thật,
Dù lòng tôi cũng kinh ngạc như em.
Chúa yêu thương không phân biệt sang hèn
Ai tìm đến sẽ được Ngài an ủi
Ngài đã xuống để xua tan bóng tối
Kể từ nay khắp đất dậy hoan ca ...
Chú bé : Vậy hãy đi mau, tôi cũng muốn gặp Ngài
(Chú bé vội vã nhặt trống, hướng dẫn 3 Bác sĩ đi về hướng Bết-lê-hem)
CẢNH II: Hoàn toàn tối, chuồng chiên, tiếng vọng TC 81 (Ánh sáng mờ đến sáng hẳn. Ngôi sao di động và dừng lại trên máng cỏ)
Ma-ri : Đông kiêu hảnh chẳng thương người thiếu áo
Mang lạnh lùng giá rét phủ đòi cơn
Dẫu thân tôi khổ mấy cũng không buồn
Thương con trẻ phong trần khi trứng nước
Con sinh ra giữa dòng đời lỡ bước
Không cửa nhà, đâu nệm ấm chăn êm
Mái lá đìu hiu, máng cỏ thấp hèn
Thân bé bỏng chăn đơn nào đủ ấm!
Giô-sép : Ma-ri ơi, sao dung nhan buồn thảm?
Tiếng than dài như xé nát lòng ta.
Lắm truân chuyên cũng bởi nước non nhà,
Hãy yên lặng ta chờ xem Thiên ý
Trời chẳng phụ kẻ bền tâm dốc chí
Lòng đau thương Chúa há dễ khinh sao?
Hãy đắp thêm chăn cho trẻ đi nào!
Kẻo sương xuống trời khuya đêm buốt lạnh.
(Ma-ri đắp chăn cho con trẻ - Bọn chăn vào)
Chăn 2 : Thật đã đúng như sứ trời đã phán
Hãy xem kìa con trẻ bọc bằng khăn
Giữa chuồng chiên say giấc ngủ êm đềm
Vinh quang Thánh sáng ngời trên máng cỏ
Giô-sép : Trời đang tiết Đông hàn, đêm lộng gió
Bạn đến đây thăm máng cỏ đơn hèn
Phút đầu tiên gặp gỡ đã vui mừng
Nên xui khiến lòng tôi nhiều nghĩ ngợi.
Cứ suy xét lời bạn đây vừa nói
Thì dường như … liên hệ đến con thơ
Đừng xôn xao hỡi những khách trông chờ!
Xin cho biết nguyên do nào bạn đến?
Chăn 1 : Tôi chăn chiên trên đồi hoang vắng
Giữa đêm trường đốt lửa thức thâu canh
Trời khuya đang êm ả bỗng vang lừng
Câu đàn hát trên tầng mây cao ngất
Chăn 3 : Một thiên sứ với hào quang sáng rực
Tiếng dịu dàng rộn rã báo tin vui
Rằng đêm nay Thánh tử đã ra đời
Hãy mau đến để tôn thờ Chân Chúa
Chăn 2 : Người lại ban cho chúng tôi một dấu
Sẽ không lầm khi gặp Đấng Mê-si:
Con trẻ bọc bằng khăn trong máng cỏ nhu mì
Là Đấng Christ cõi trời cao hiện xuống
(Ma-ri nhìn Giô-sép)
Ma-ri : Cảm tạ bấy biển hồng ân Thiên thượng
Câu chuyện này thêm xác nhận lòng tin
(Nhìn khách)
Con trẻ sinh ra thật rất lạ lùng
“Giê-xu Christ” là tên từng đặt trước
Khâm sai Chúa đến mừng tôi được phước
Bởi Linh quyền trinh nữ chịu hoài thai
Chín tháng cưu mang khó nhọc bao nài
Tôi nguyện ý vâng lời không nghĩ ngợi
Giô-sép : Dòng bình tịnh theo tháng năm mòn mõi
Gần đến kỳ mãn nguyệt khai hoa
Bỗng Vua truyền tu bộ khắp gần xa
Chúng tôi phải trở về thôn ấp cũ ….
Đường vạn dặm đã dồn chân lữ thứ
Nhà quán đông từ chối khách cơ hàn
Tủi buồn thay Chúa Cứu Thế lâm phàm
Trong hiu quạnh của chuồng chiên tăm tối!
Chăn 1 : Thương nhân loại trót lâm vòng tội lỗi
Chúa ra đời lặng lẽ giữa đêm đông
Nhìn máng rơm khô tủi thẹn trong lòng
Con nghèo quá biết dâng gì cho Chúa?
(Từ từ cởi áo khoác lên máng cỏ)
Đây áo rách phủ thân người lam lũ
Đắp cho Ngài che giá lạnh đêm nay …
Lòng tôi xin là lửa phút giây này
Mong mõi ngắm Con Trời trong chốc lát
Chăn 2 (Cầm nhành hoa trắng )
Hoa hèn mọn nở bên đường giá tuyết
Tôi nghẹn ngào đem đến để dâng Vua
Lòng tôi như hoa nọ nở sai mùa
Trong rét lạnh chợt tưng bừng hé nhụy
(Cắm hoa vào máng cỏ)
Hoa thơm ngát với muôn vàn tình ý
Như tim tôi rộn rã tiếng vui mừng …
Giê-xu ơi, đêm thánh thât vô cùng
Huyền diệu của phút thiên đường mở lối.
Chăn 3 (Bồng một con chiên nhỏ trên tay)
Từ giã nhé hỡi chiên thơ yêu dấu!
Ta và em giờ vĩnh viễn xa nhau
Chính thân em mang ý nghĩa nhiệm mầu
Nên ta muốn dùng em làm lễ vật
(Đặt chiên bên máng cỏ)
Trước Thiên Chúa trãi tấm lòng chân thật
Cúi xin Ngài đoái tưởng phận cùng nhân
Dấu ơn thiêng tỏa rộng khắp xa gần
Xin Chúa ngự giữa lòng con mãi mãi
(Cả 3 chăn quỳ bên máng cỏ, 3 Bác sĩ vào)
BS1 : Chúng tôi đến từ phương trời xa lạ
Giữa đêm khuya đường đột ghé vào đây
Xin hỏi thăm phải chính mái tranh này
Nơi Vương tử Anh hài vừa giáng thế?
Giô-sép : Mời các vị bước vào trong mái lá
Kẻo trời đêm sương tuyết lạnh lùng chăng!
Các vị đến đây quả thật không lầm
Trong máng cỏ ấy Giê-xu con trẻ
Tôi, Giô-sép là cha trên danh nghĩa
Còn đây là vợ hứa, gọi Ma-ri.
Các vị đến đây chắc có chuyện gì?
Đừng e ngại, xin vui lòng bày tỏ!
BS2 : Cảm ơn người đã có lời han hỏi
Lòng đơn sơ xin thành thật phân qua
Tôi đến đây vì ngưỡng vọng Con Trời
Trãi thiên lý quyết không nài gian khỗ …
BS3 : Chúng tôi thấy một vì sao rực rỡ
Ứng điềm trời Con Thánh ắt sinh ra
Lìa quê hương bao thuở lặn ác tà
Nay mới được thỏa bình minh nguyện ước.
Ma-ri : Ơn Chúa đã thương người ngoài vạn dặm
Nên sao trời dắt bước kẻ xa xôi
Dẫu sang giàu hay cơ khổ trong đời
Ai tìm Chúa sẽ có ngày gặp Chúa.
BS1 : Xinh đẹp quá ôi dung nhan Thánh tử
Kỳ diệu biết bao ân tứ thiên đàng
Tâm hồn tôi mừng rỡ đến kinh hoàng
Trong giây phút cúi nhìn Vua vũ trụ
(Quỳ xuống dâng lễ vật ngang mày)
Đây nhũ hương từ ngàn trùng diệu vợi
Tôi chân thành mang đến cúi xin dâng
Cầu danh thơm Chúa tỏa khắp xa gần
Cho trăm họ cõi gian trần được phước.
BS2 : Khi sa mạc trổ hoa và núi sông mừng hát
Tôi nhỏ nhoi khép nép giữa muôn loài
Nhìn Đấng chí tôn nay sống kiếp con người
Dòng tình cảm nghẹn lời không nói được …
(Quỳ xuống dâng lễ vật)
Dưới chân Chúa con cúi đầu qui phục
Đây hoàn kim chút lễ vật đơn sơ
Lòng bâng khuâng nên mắt lệ hoen mờ
Con tội lỗi nay nhờ ơn giải cứu
BS3 : Ai mang những nỗi lo buồn nặng trĩu
Tháng năm dài chồng chất tuổi suy tư
Hãy đến đây thì thuận tiện đang chờ
Nương cánh Chúa để quên đời giông bão
Xin một dược gội nhuần bao nếp áo
Đổi hướng nam lồng lộng gió hương thơm
Chúa dang tay chờ đón những linh hồn
Đang lạc lỏng giữa hải hùng kinh khiếp.
(Quỳ xuống dâng lễ vật – Bọn chăn và Bác sĩ lần lượt đứng lên)
Chăn 1 : Đêm hầu tàn chúng tôi xin từ biệt
Để trở về thôn xóm báo tin vui
BS1 : Dẫu mai đây nơi cố quận xa vời
Đêm huyền diệu tôi bao giờ quên được
Giô-sép : Chúng ta sống trên dòng đời xuôi ngược
Gặp nhau đây đêm mừng Chúa ra đời
Mãi ngàn sau còn kỷ niệm Con Trời
Chuyện các bạn ắt còn người nhắc nhở.
(Chào nhau, 3 Bác sĩ và bọn chăn chiên ra về. Nhạc đệm, chú bé đánh trống vào, vẻ ngại ngùng)
Chú bé : Tôi nghe nói Chúa Giê-xu giáng thế
Sẽ cứu đời thoát khỏi bể lầm than
Ngài yêu thương những kẻ sống cơ hàn
Nên tôi đến để tôn thờ chiêm bái …
Giô-sép : Hãy vào đây hỡi người em bé nhỏ
Chớ ngại ngùng và lộ vẻ hoang mang
Cỏ rơm kia ấp ủ phước thiên đàng
Chờ trăm họ dừng chân mòn mõi
(Chú bé tiến đến gần máng cỏ, vẻ thành kính, quỳ gối yên lặng bên cạnh Ma-ri)
Ma-ri : Em bé ơi đêm lạnh lùng tăm tối
Sao một mình lạc lỏng đến chuồng chiên
Giờ phút này mọi đứa trẻ như em
Đều ngon giấc trong vòng tay hiền mẫu
Em xinh đẹp tuổi còn đang thơ ấu
Thuở chim non, là tinh đẩu ngang trời
Sao làn môi ngậm kín vẻ u hoài
Trên tóc rối ai đong đầy khổ lụy?
Chú bé : Thời thơ ấu người là đêm vàng mộng mị
Là bướm hoa, nắng đẹp vườn xuân
Tôi thơ ấu với trăm chiều khổ lụy
Quen chan cơm bằng giọt lệ không ngừng!
Giô-sép : Lời thở than dường như cay đắng quá
Trời phong sương thương áo rách mỏng manh!
Cho ta hỏi thăm đôi bậc sinh thành
Còn hay mất và em từ đâu đến?
Chú bé : Nhiều năm trước khi đời đang yên ổn
Tôi sống cùng cha mẹ tại Giu-đê
Vui cần lao người sớm tối đi về
Tôi lớn lên say mùi men hạnh phúc
(Chú bé từ từ đứng lên)
Rồi chinh chiến nên nhà tan nước mất
Khắp non sông mờ mịt một màu tang
Giữa đêm xuân tôi thức giấc kinh hoàng
Khi quân cướp đã tràn vào xóm nhỏ …
(Chú bé đưa tay làm một cử chỉ uất ức)
Giặc giết cha rồi đâm luôn cả mẹ
Bị trọng thương người gom hết tàn hơi
Cúi hôn tôi khi vĩnh biệt muôn đời
Giục tôi trốn khỏi căn nhà bốc cháy
Tôi kêu khóc đến mê man cuồng dại
Trong phút giây tan nát cả gia đình
Thân côi cút nên trăm nghìn sương gió
(Chú bé cúi đầu, 2 tay ôm mặt – Giô-sép đến gần làm một cử chỉ an ủi)
Giô-sép : Chuyện đời em kể nghe sao buồn quá!
Bé ngoan ơi đừng khóc nữa chi em
Đã đến đây xin trút mọi ưu phiền
Hãy giao hết mọi nỗi niềm cho Chúa
Ma-ri : Ngài thương xót bao linh hồn khốn khó
Nên xuống trần an ủi kẻ lầm than
Từ bỏ hiển vinh nhận lấy cơ hàn
Vì tất cả những người như em đó!
(Chú bé cúi nhìn sang máng cỏ tâm sự)
Chú bé : Con lạc lỏng giữa muôn nghìn đau khổ
Nhiều truân chuyên nên sợ hãi nhân loài
Đời đau khổ nên chịu lắm dập vùi
Dẫu còn mất cũng không người thương tiếc
Và con sống bằng tấm lòng đã chết
Con đã đi nhưng chẳng biết về đâu?
Quá khứ, tương lai thay thảy đen mù
Con dò dẫm trong màn đêm bất ậtn
Rồi Ngài đến như vầng dương xuất hiện
Lòng chí nhân rung chuyển bốn phương trời
Thần quang soi tan biến bóng đêm dài
Trong nắng ấm cỏ hoa vùng sống dậy
Giữa tiếng nhạc, giữa mùi hương huyền thoại
Run rẫy đê mê con cúi dưới chân Ngài
Giây phút này đây con vẫn mơ hoài
Tim băng giá bỗng hồi sinh mạnh mẽ
(Nhặt trống đeo vào)
Trong tay người con dâng đời tuổi trẻ
Nầy hồn thơ năng lực mùa xuân
Nầy lời vụng dại khúc ca không tên
Xin nhận lấy, con xin Ngài nhận lấy!
(Nhạc dạo – Chú bé vừa đánh trống vừa hát bài “Chú bé gõ trống” – Bài hát vừa dứt chú bé sửa soạn ra đi)
Giô-sép : Em định đi à?
Chú bé : Vâng, xin từ biệt
Giô-sép : Em định đi đâu?
Chú bé : Còn trời, còn nước, còn non
Còn ai đau khổ tôi còn ra đi
Gót mềm dạo khắp sơn khê
Trống vang như một câu thề sắt son
Tôi rao tin Chúa giáng trần
Cửa trời đã mở, ơn lành đã ban
Giô-sép, Ma-ri : Nguyện xin Cứu Chúa bình an
Ở cùng em khắp dặm trường em đi …
(Cả 2 đưa tay vẩy chào tạm biệt trong khi chú bé từ từ bước đi)
Các bài khác
:: Cuộc đời Ru-tơ
|