Ngày 3-1-2011
CHLOROFORM (Chất gây mê)
Hãy tưởng tượng khoa giải phẩu trước thời buổi có chất gây mê xem. Các bịnh nhân bị cột bằng những sợi dây da thật chặt trong khi mổ và nhìn thấy con dao cắt qua mô và xương, từng lát mỏng và sự đổi chiều của con dao gây ra đau đớn không sao kể cho xiết.
Một y sĩ Cơ đốc đã quyết định làm một việc gì đó về vấn đề nầy. James Young Simpson (1811-1870) đã hành nghề y khoa tại Scottland. Ông đã trở thành chủ tịch danh dự của Hội đồng y học hoàng gia ở Edinburgh lúc mới chỉ có 24 tuổi, và khi ấy đã nhận lãnh nhiều địa vị danh dự lắm. Ông đã mơ đến việc tìm thấy một phương thức làm cho bịnh nhân ngủ mê trong khi chịu giải phẩu. Vào các buổi sáng Thứ Hai, Simpson hay mời các nhóm nhỏ y bác sĩ đến nhà ông để làm thử nghiệm với các hoá chất, tinh thể cùng những loại bột, gồm các thứ đặt trên lò nung bằng thau trong khi các bác sĩ hít lấy các hơi khói bốc lên. Chẳng một điều gì thành công cho tới ngày 4 tháng 11 năm 1847. Một trong những người ấy đã mua loại tinh thể gọi là cloroform ở Paris. Khi ấy các y bác sĩ ngửi mùi hương xông lên, họ đã ngã xuống sàn nhà bất tỉnh.
Simpson đã có câu trả lời cho mình, nhưng không bao lâu sau đó ông phải đối diện với một nan đề khác. Ông đã bị những Cơ đốc nhân đồng thời công kích, họ cho rằng đau đớn là một phần đã được Đức Chúa Trời ấn định trong cuộc sống. Sự tự do không còn đau đớn nữa chỉ đến từ trời mà thôi, và trái đạo đức khi nghĩ ra những phương thức để lẫn tránh nó khi còn ở trên đất, chúng rất nguy hiểm.
James bèn đến với Kinh Thánh, tìm kiếm những giải đáp. Không bao lâu sau khi ông mở quyển Kinh Thánh ra, ông được câu nầy: “Giêhôva Đức Chúa Trời làm cho Ađam ngủ mê, bèn lấy một xương sườn, rồi lấp thịt thế nào”. Nghiên cứu cẩn thận câu Kinh Thánh nầy, Simpson liền viết một bài có đề tựa: “Giải đáp cho mọi nhân vật tiến bộ theo tôn giáo chống đối lại việc sử dụng các nhân tố gây mê trong sản khoa và giải phẩu”. Ông đã kết thúc bài viết của mình bằng câu nói: “Chúng tôi dám chắc một cách trọn vẹn rằng vô luận có như thế nào đi nữa trong việc sử dụng thuốc gây mê, chúng tôi sẽ không bị xét đoán trong Lời của Đức Chúa Trời”.
Những kẻ chỉ trích phê bình ông đều im lặng hết, và một ngày mới vừa hé rạng cho ngành y khoa.
“Giêhôva Đức Chúa Trời làm cho Ađam ngủ mê, bèn lấy một xương sườn, rồi đấp thịt thế vào” (Sáng thế ký 2.21)
Các bài khác
:: Trên Ghế Đá Bờ Hồ Gươm
:: Vượt lên số phận
:: Một thảm kịch mà người vợ không thể quên
:: Thay lá
:: Dưới thềm
|