Ngày 13-1-2011
VIỆN Ê-LIM
Carey Falwell đã lớn lên buôn bán rượu whisky lậu trong khi có Luật cấm nấu và bán rượu [1920-1933], được trợ giúp bởi người em trai là Garland – một người rất dễ thương với nụ cười toe toét có thể làm cho tảng băng kia mòn đi. Nhưng hai anh em đều là những nhân vật nổi tiếng, Garland sống hoang đàng và buông thả, phóng xe đua chạy như bay dọc theo con đường trên núi, uống rượu say mèm, hay gây rối. Một ngày kia, Garland mang theo bên mình hai khẩu súng lục và nhắm thẳng chúng vào Carey trong khi say sưa giận dữ. Một trò chơi mèo vờn chuột rất nguy hiểm diễn ra, song Carey sau cùng đã khai hoả để tự vệ, ngay lập tức giết chết người em ruột của mình.
Carey không hề hài lòng với tai hoạ. Hết buổi sáng nầy đến buổi sáng khác, ông đến viếng mộ của Garland, đầu gục xuống, tay nắm chặt lấy cái nón. Hết đêm nầy tới đêm khác, không sao ngủ được, ông cứ suy nghĩ bên bàn làm việc hoặc trong kho thóc, tay nâng niu chai rượu, cố tìm quên. Những tâm trạng tăm tối đã bắt lấy ông và càng ngày ông càng uống nhiều thêm. Thời gian trôi qua, vì ông càng cay đắng hơn. Sau cùng, ông ngã chết vì bệnh xơ gan.
Chống lại mọi sự không hay, con trai của Carey là Jerry lớn lên trở thành một vị Mục sư, và đó là Jerry Falwell – người đã hướng dẫn Hội thánh Báp-tít Thomas Road mua một nông trại rồi thiết lập ở đó một trung tâm điều dưỡng dành cho những kẻ nghiện rượu. Người đầu tiên bước vào đó là Earl Thompson – người đã từng giúp đỡ Carey Falwell buôn rượu lậu và uống say sưa.
Nhưng trung tâm mới sẽ được đặt tên là gì đây? Khi Jerry nghiên cứu Xuất Êdíptô ký 15, ông đọc thấy dân Israel đi từ Biển Đỏ đến đất Ma-ra rồi tới suối nước Ê-lim. Có nhiều bài học ở mỗi chặng dừng chân, và khi ấy Đức Giêhôva đã đổi cay đắng thành phước hạnh. Không bao lâu sau đó nhiều Viện Ê-lim mọc lên khắp trong xứ, phỏng theo kiểu Viện điều dưỡng ở tại Lynchburg.
Một ngày kia, khi Jerry Falwell đưa mẹ ông đến tham quan Viện Ê-lim, bà đặt tay lên vai ông với đôi mắt ươn ướt, bà nói: “Con có biết không, Jerry, nếu cha con không chết, con sẽ không quan tâm đến tha nhân đủ để xây dựng nên Viện Điều Dưỡng như thế nầy”.
“Đoạn, dân sự đến đất Ê-lim; nơi đó có mười hai suối nước, và bảy mươi cây chà là; dân sự đóng trại tại đó, gần bên suối nước” (Xuất Êdíptô ký 15.27)
Các bài khác
:: Trên Ghế Đá Bờ Hồ Gươm
:: Vượt lên số phận
:: Một thảm kịch mà người vợ không thể quên
:: Thay lá
:: Dưới thềm
|
|