Ngày 20-1-2011
MẬT MÃ MORSE
“Siêu xa lộ thông tin” và “Ngôi nhà toàn cầu” ngày nay đã khởi sự với một nhà hoạ sĩ trẻ có tên là Samuel Morse. Con trai của một vị Mục sư, Morse dong buồm đến Luân Đôn ở tuổi 19 để học về hội hoạ. Ông hay nhớ nhà lắm, ông viết: “Tôi muốn trong khoảnh khắc thôi để báo cho người nhà mình biết mình đã đến nơi an toàn, nhưng chúng tôi ở cách xa nhau những 3000 dặm và phải đợi đến bốn tuần lễ mới biết được tin tức của nhau”.
Morse đã trở thành một hoạ sĩ nổi tiếng và là nhà họa sĩ vẽ chân dung, nhưng cuộc đời ông đột ngột chuyển hướng vào năm 1832 khi ông quay trở về Mỹ trên chiếc tàu Sully. Một đêm kia cuộc trao đổi nơi bàn ăn tối đổi sang việc gửi những sứ điệp bằng điện dọc theo chiều dài của dây thép. Morse bị ý niệm ấy bắt lấy, và sau khi về tới nhà đã lấy một phòng trên đỉnh toà soạn nhà báo của người anh rồi sử dụng từng phút đầu tắt mặt tối vào “máy điện báo” [telegraph] của mình.
Sau nhiều năm tháng thử nghiệm và sai sót, Morse đã sửa soạn một minh chứng quan trọng. Ông đặt hai dặm dây thép không thấm nước bên dưới Cảng Nữu Ước. Không may mỏ neo của một chiếc tàu đã kéo sợi dây thép và làm hư hỏng nó, đám đông quan sát đã bỏ đi với không ít lằm bằm.
Song Morse hoạch định thêm một minh chứng quan trọng cho Quốc Hội Mỹ thấy. Vào ngày 24 tháng 5 năm 1844, trước khi giới chức sắc nhóm lại, ông đã gửi một sứ điệp từ Thủ đô Hoa kỳ cho ga xe lửa ở Baltimore. Bức điện báo đầu tiên gồm có bốn từ trong Dân số ký 23.23: “What Hath God Wrougght” (“Việc Đức Chúa Trời làm lạ là dường nào!”, theo bản Kinh Thánh Việt ngữ).
Hết thảy châu Mỹ và châu Âu không bao lâu sau đó đã được nối kết bằng những trạm và mạng điện báo.
Morse sau đó đã nói: “Việc nầy thuộc về Đức Chúa Trời. Ngài đã sử dụng tôi như bàn tay của Ngài trong mọi việc nầy. Tôi không thể dửng dưng trước mọi phần thưởng của thế gian và lời ngợi khen của các bạn đồng sự tôi, nhưng tôi rất hài lòng với sự thật: Ấy là Cha tôi ở trên trời đã cho phép tôi làm một việc lớn cho Ngài và cho cả thế giới của Ngài. Sự vinh hiển không quy về cho chúng ta, mà là cho Đức Chúa Trời. Con người không thể làm được việc lạ, nhưng việc Đức Chúa Trời làm lạ là dường nào!”.
“Việc Đức Chúa Trời làm lạ là dường nào” (Dân số ký 23.23)
Các bài khác
:: Trên Ghế Đá Bờ Hồ Gươm
:: Vượt lên số phận
:: Một thảm kịch mà người vợ không thể quên
:: Thay lá
:: Dưới thềm
|