Ngày 21-1-2011
CHO CON CHÁU CỦA HỌ Trong một trăm năm trước khi thiết lập nước Israel ngày nay, nhiều Cơ đốc nhân đã làm việc bên cạnh người Do thái trong việc đưa ra Chủ Nghĩa Phục Quốc Do thái [Zionism], nhưng không có gì tạo ra được tình trạng đồng tình cho sự khai sinh quốc gia Do thái hơn những bản báo cáo nổi bật nói tới sự tàn sát hàng loạt sau Đệ Nhị Thế Chiến. Tổng Thống Harry Truman vốn lo lắng về mối đe doạ xung đột giữa Ảrập và người Do thái, ông đã ngần ngại trong việc công nhận quốc gia mới. Vào ngày 12 tháng 5 năm 1948, vài vị cố vấn đã tập họp lại quanh ông để cùng thảo luận vấn đề. Ngoại trưởng George C. Marshall đã chống lại sự công nhận, ông cảnh cáo rằng người Do thái sẽ đối mặt với chiến tranh từ mọi phía. Nhưng đối với sự Marshall không có đủ tinh thần như vậy, Clark Clifford là cố vấn chính trị của Truman đã thúc giục Tổng Thống phải công nhận Israel ngay lập tức. Marshall gắt lên: “Tôi không biết tại sao Clifford lại có mặt ở đây. Đây không phải là cuộc họp về mặt chính trị đâu”. Truman nói: “Ông ta có mặt ở đây, vì tôi đã mời ông ấy đến”. Clifford đưa ra trường hợp của mình cách bình tĩnh và quả quyết. Ông nhắc cho hai người kia nhớ đến 6 triệu người Do thái đã bị quân Phát xít giết chết, và về những người còn sống sót hiện chẳng biết sống ở đâu. Một quốc gia Do thái riêng biệt không thể không có được. Clifford phát biểu như thế. Rồi ông trưng dẫn Phục truyền luật lệ ký 1.8 – “Kìa, ta phó xứ nầy cho các ngươi! Hãy vào và chiếm lấy xứ mà Đức Giê-hô-va đã thề ban cho tổ phụ các ngươi, là Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp, cùng cho con cháu của họ”. Marshall nổi giận đến độ ông đe doạ bỏ chiếu chống lại Truman trong kỳ bầu cử tới, khiến cho buổi họp đi đến chỗ kết thúc lạnh như băng. Nhưng hai ngày sau đó, quốc gia Israel được khai sinh, và Tổng Thống Harry Truman trở thành người đứng đầu nhà nước đầu tiên đã dành cho quốc gia nầy sự công nhận chính thức. Về sau, khi Thủ lãnh các Rabi của quốc gia Israel là Issac Herzog đến thăm Nhà Trắng, ông đã nói với Truman: “Đức Chúa Trời đã đặt ông vào trong lòng mẹ ông, để ông trở thành công cụ đem lại sự tái sinh cho nước Israel sau 2000 năm”. Một quan sát viên nói: “Tôi nghĩ ông ta đã nói quá lố, song khi tôi nhìn sang Tổng Thống, hai hàng nước mắt đang lăn dài xuống đôi gò má của ông”. “Kìa, ta phó xứ nầy cho các ngươi! Hãy vào và chiếm lấy xứ Đức Giêhôva đã thề ban cho tổ phụ các ngươi, là Ápraham, Ysác, Giacốp, cùng cho con cháu của họ” (Phục truyền luật lệ ký 1.8)
Các bài khác
:: Trên Ghế Đá Bờ Hồ Gươm
:: Vượt lên số phận
:: Một thảm kịch mà người vợ không thể quên
:: Thay lá
:: Dưới thềm
|