Nầy! Bạn đang ngồi trong góc kẹt kia!
Nầy! Bạn đang ngồi trong góc kẹt kia
“Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm” I Côrinhtô 10:31
Tôi luôn luôn bị lôi kéo bởi vần thơ dành cho thiếu nhi nói về Bé Jack Horner. Ở cái nhìn đầu tiên, dường như bài thơ rất xinh xắn và vô tư. Nhưng khi suy nghĩ sâu xa hơn, có cái gì đó sai lầm nghiêm trọng. Dòng kết mô tả cậu bé có tánh tự khen mình với ngón tay cái giơ cao lên vừa nói: “Ta là một chàng trai tốt số!” Nhưng nếu cậu ta tốt số như thế, cậu ta đang làm gì trong góc kẹt vậy? Như tôi nhớ lại, chính những cậu bé tồi tệ mới bị buộc ngồi trong góc kẹt chứ! Và mọi sự trong bức tranh cho thấy tôi nhớ cậu ta đã ngồi ở đó với cái bánh nướng để bên hông mình. Tôi chưa hề biết một người mẹ đã cho con trai mình nguyên cái bánh nướng bao giờ! Như vậy, có thể nhận ra cậu ta đã lấy cắp cái bánh ấy từ trong bếp. Và nếu bạn không thích tôi kể hết câu chuyện, thế thì tôi cần phải hỏi bạn: Nó đang làm gì với mấy ngón tay mân mê cái bánh phá vỡ từng tiêu chuẩn trong xã hội về các thói quen ăn uống tốt chứ? Thế rồi ở trên mặt cái bánh, nó tìm được quả nho khô trên cái bánh nướng đó (nó mong đợi gì từ cái bánh nướng có nho khô trong dịp Lễ Giáng Sinh chứ?) rồi giơ cái bánh lên cao, tự lấy làm vinh hạnh lắm khi tìm được quả nho khô. Ít nhứt thì cậu ta đã làm một việc, ấy là hô to lên lời khen ngợi mẹ nó vì đã mua nho khô và rồi đặt chúng vào trong ổ bánh nướng nầy!
Nhưng trước khi chúng ta lấy làm khó chịu đối với Jack, chúng ta hãy nhìn lại mình xem. Đem so sánh với nhiều người, chúng ta cảm thấy bản thân mình rất là tốt. Thật là dễ cảm thấy tự khen ngợi mình về rất nhiều việc. Nhưng trong thực tế, sự tán thưởng là không xứng đáng đâu. Kinh thánh khẳng định những điều mà chúng ta đã biết rõ rồi. Khi chúng ta thành thực với bản thân mình, chúng ta phải nhất trí với những điều mà Đức Chúa Trời phán dạy khi Ngài cho rằng “mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rôma 3:23). Thực ra, chúng ta chẳng có gì tốt cả. Ồ, chúng ta có thể làm nhiều việc lành bây giờ và khi ấy, nhưng ở tận trong cốt lõi chúng ta đã sa ngã và phạm tội. Chúng ta ra đời với sự rủa sả của tội lỗi, và chúng ta chẳng tự cứu mình được. Đâu là lý do, khi sau cùng chúng ta làm một việc gì đó đúng đắn, chúng ta lấy làm tự hào và biến việc lành thành cơ hội để tự tôn vinh mình. Từ nhận định của Đức Chúa Trời, chúng ta đang ở trong góc kẹt vì một lý do. Và bất chấp những cách thức tự khen ngợi mình, chúng ta thấy mình giống như đang có ổ bánh nướng ở bên hông và mấy ngón tay đang mân mê nó!
Tuy nhiên, trầm trọng nhất là khuynh hướng của chúng ta muốn lấy làm vinh hạnh vì mọi khả năng và các thành tựu của mình khi lẽ ra cái điều vinh hạnh kia phải thuộc về Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy đối diện với điều đó — và tôi muốn dịu dàng hơn ở đây — chúng ta chẳng là gì cả nếu Đức Chúa Trời không bạn cho chúng ta đầu óc, các cơ hội để thành công, sự lanh lợi khi ra phố chợ, và, đối với một số người, các đặc điểm thể chất đang ở vị trí lợi thế! Chúng ta thể nào và mọi sự chúng ta đang có đều đã đến từ Ngài. Như Gia-cơ nhắc cho chúng ta nhớ: “mọi ân điển tốt lành cùng sự ban cho trọn vẹn đều đến từ nơi cao” (Giacơ 1:17).Nhưng rồi chúng ta có mặt ở đó, quên hết mọi sự nầy và với bàn tay giơ cao lên chỉ ra mọi sự Đức Chúa Trời đã chu cấp cho chúng ta, lấy làm vinh hạnh về sự đó khi chúng ta dạn dĩ công bố: “Tôi là một cậu bé tốt số!”
Cướp đi khỏi Đức Chúa Trời sự vinh hiển xứng đáng cho danh Ngài là một việc rất nghiêm trọng (Êsai 48:11). Vì thế, chúng ta hãy quyết định chúng ta sẽ dâng cho Đức Chúa Trời sự vinh hiển trong mọi sự chúng ta đang làm và có thể làm. Nếu Ngài là nhơn đức đối với bạn (và Ngài thật như thế), hãy ra khỏi góc kẹt kia và để cho thế giới của bạn biết rõ ai đã tạo quả nho khô đang nằm yên trên ngón tay cái của bạn!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
· Với phương thức nào bạn nhận ra mình giống với bé Jack Horner kia? Có phải một hành động tội lỗi, hoặc một cách thức tội lỗi nào đó, bạn cảm thấy tự hào?
· Hãy nắm vững lời khuyên của Phaolô phải tôn vinh hiển cho Đức Chúa Trời trong mọi sự chúng ta làm, hãy đọcI Côrinhtô 10:23-31. Có một sự áy náy riêng tư bạn cần phải gạt qua một bên để trở thành nguồn giúp đỡ và khích lệ cho tín hữu khác?
· Hãy suy nghĩ về những điều mà Đức Chúa Trời đã ban cho bạn — lý trí, tài năng, gia đình của bạn — và hãy dành thì giờ để ngợi khen Ngài một cách đặc biệt cho từng điều trong các việc đó. Tiếp đến, hãy bước tới thêm một bước nữa rồi cầu xin Ngài giúp cho bạn sử dụng các việc đó cho sự vinh hiển của Ngài chớ không phải cho sự vinh hiển của riêng bạn.
Mục sư Joe Stowel
Người dịch: Đoàn Phan Danh
Các bài khác
:: CHỨNG NHÂN CHO NIỀM TIN
:: NỢ XẤU VÀ NỢ TỐT
:: ĐỜI SỐNG MỚI TRONG CHRIST
:: NIỀM TIN KHÔNG QUYẾT ĐỊNH BẰNG LỜI NÓI
:: HI VỌNG NƠI CHÚA
|
|